Nội dung sửa án:
(i) Như vậy có thể thấy, trong trường hợp này không phải vô cớ C có hành vi đánh, gây thương tích cho S, mà xuất phát từ mâu thuẫn khá căng thẳng giữa hai bên, như phân tích ở trên C và S đã xảy ra mâu thuẫn to tiếng, cãi nhau hai bên có lời lẽ thách thức, giằng co, du đẩy nhau. Cấp sơ thẩm xét xử bị cáo C về tội “Cố ý gây thương tích” với tình tiết định tội “Dùng hung khí nguy hiểm” theo điểm a khoản 1 Điều 134 của Bộ luật Hình sự là đúng quy định. Tuy nhiên cấp sơ thẩm buộc bị cáo phải chịu thêm tình tiết định tội là “phạm tội có tính chất côn đồ” theo điểm i khoản 1 Điều 134 của Bộ luật Hình sự là không chính xác, cấp sơ thẩm cần nghiêm túc rút kinh nghiệm.
(ii) Xét nội dung kháng cáo xin hưởng án treo của bị cáo C, Hội đồng xét xử thấy rằng: Trước khi phạm tội bị cáo có nhân thân tốt, phạm tội lần đầu thuộc trường hợp ít nghiêm trọng, bị cáo có nơi cư trú ổn định, rõ ràng được hưởng nhiều tình tiết giảm nhẹ, trước khi phạm tội luôn chấp hành tốt đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước. Vì vậy, không cần thiết bắt bị cáo phải chấp hành hình phạt tù tại Trại giam mà cho bị cáo hưởng án treo, ấn định thời gian thử thách gấp đôi, giao bị cáo cho chính quyền địa phương giám sát, giáo dục trong thời gian thử thách cũng đảm bảo tác dụng răn đe, phòng ngừa và giáo dục chung. Từ phân tích trên, Hội đồng xét xử chấp nhận kháng cáo của bị cáo C, sửa bản án sơ thẩm theo hướng cho bị cáo được hưởng án treo.Tại phiên toà, ý kiến của đại diện Viện kiểm sát nhân dân tỉnh Vĩnh Phúc là có căn cứ, phù hợp với nhận định của Hội đồng xét xử nên được chấp nhận.
