Nội dung sửa án:
Khi ly hôn giữa anh L và chị L1 có thỏa thuận anh L có trách nhiệm cấp dưỡng nuôi cháu M 2.000.000đ/tháng đã cấp dưỡng được một thời gian. Tuy nhiên, anh L cho rằng hiện nay anh gặp khó khăn về kinh tế có nhiều khoản nợ phải trả do đó anh yêu cầu thay đổi mức cấp dưỡng từ 2.000.000đ/tháng xuống còn 1.300.000đ/tháng. Hội đồng xét xử xét thấy, yêu cầu thay đổi mức cấp dưỡng của anh L là có cơ sở chấp nhận. Bởi lẽ, tại khoản 1 Điều 116 của Luật hôn nhân và gia đình năm 2014 quy định về mức cấp dưỡng “Mức cấp dưỡng do người có nghĩa vụ cấp dưỡng và người được cấp dưỡng hoặc người giám hộ của người đó thỏa thuận căn cứ vào thu nhập, khả năng thực tế của người có nghĩa vụ cấp dưỡng và nhu cầu thiết yếu của người được cấp dưỡng; nếu không thỏa thuận được thì yêu cầu Tòa án giải quyết.” Do đó, anh L và chị L1 không tự thỏa thuận được mức cấp dưỡng nuôi con nên mức cấp dưỡng nuôi con theo quy định pháp luật không dưới ½ của mức lương cơ sở do Nhà nước quy định. Tại khoản 2 Điều 3 của Nghị định số 47/2017/NĐ-CP, ngày 24 tháng 04 năm 2017 quy định mức lương cơ sở đối với cán bộ, công chức, viên chức và lực lượng vũ trang quy định “Từ ngày 01 tháng 7 năm 2017, mức lương cơ sở là 1.300.000 đồng/tháng”, nhưng tại phiên tòa anh L đồng ý cấp dưỡng 1.300.000 đồng/ tháng, xét thấy đây là sự tự nguyện của anh L và không trái quy định pháp luật. Nên cấp phúc thẩm có căn cứ chấp nhận một phần yêu cầu kháng cáo của anh L về việc thay đổi mức cấp dưỡng nuôi con từ 2.000.000đồng/tháng xuống còn 1.300.000đồng/tháng.