Nội dung hủy án:
(i) Về tỷ lệ thương tích của bà T: Theo lời khai ba nhân chứng tại các bl 72, 73, 74 thì sau khi bị đánh nằm viện về bà T vẫn sinh hoạt bình thường không có biểu hiện gì. Đến thời gian gần đây (cách thời gian bị đánh khoảng 10 tháng) mới nghe bà T than nhức đầu, hay quên, mất ngũ. Như vậy, sau khi bị đánh bà T không hề bị tổn thương về tâm thần. Nhưng sau đó đến 10 tháng lại bị tổn thương về tâm thần là ngược với thường tình, bỡi lẽ khi bị tác động về tâm lý thì thời gian diển ra sự kiện càng xa thì sự việc càng phai nhạt đi cớ sau lại trầm trọng hơn. Cấp sơ thẩm chưa điều tra làm rõ nguyên nhân bất hợp lý này, mà lại tùy tiện chỉ lấy tỷ lệ tổn thương thân thể 07% làm căn cứ khởi tố nên dẫn chưa thuyết phục được bị hại. Về vấn đề bị hại không chịu đi giám định lại Hội đồng xét xử nhận thấy, theo quy định tại khoản 4 Điều 62 Bộ luật tố tụng hình sự thì Người Bị hại có nghĩa vụ:
a) Có mặt theo giấy triệu tập của người có thẩm quyền tiến hành tố tụng; trường hợp cố ý vắng mặt không vì lý do bất khả kháng hoặc không do trở ngại khách quan thì có thể bị dẫn giải;
b) Chấp hành quyết định, yêu cầu của cơ quan, người có thẩm quyền tiến hành tố tụng.
Do đó việc Cơ quan điều tra cho rằng bà T không chịu đi giám định lại nên chỉ lấy kết luận tỷ lệ thương tích làm căn cứ khởi tố là chưa điều tra đầy đủ, dẫn đến giải quyết chưa đúng bản chất nội dung vụ án. Ngoài ra bị cáo H cũng có quyền yêu cầu giám định lại về tâm thần đối với bà T, nhưng cấp sơ thẩm cũng chưa làm rõ ý chí của bị cáo H về vấn đề này.
(ii) Về hành vi gây thương tích cho ông T1:
- Theo giấy y chứng của bệnh viện đa khoa Tiền Giang và bệnh viện Chợ rẫy xác định thương tích của anh T1 gồm sẹo vết thương đốt bàn tay ngón III, IV bàn tay phải. Gãy đốt I ngón IV bàn tay phải, tổn thương cơ thể do thương tích gây nên hiện tại là 05%. Vết thương do vật sắc gây nên.
- Theo ông T1 xác định tại hầu hết các lời khai là bị gây thương tích lúc té xuống sông bị H dùng tay, K dùng đoạn tre tròn dài khoảng 0,6 m, C1 dùng võ chai bia còn nguyên đánh. Như vậy các hung khí này đều hình tròn không phải là vật sắc nên không có cơ sở xác định vật gì gây ra thương tích cho ông T1. Tuy nhiên, nơi ông T1 bị gây thương tích là ở dưới sông nên không loại trừ khả năng do bị đánh và bị lôi kéo dưới sông bị va chạm vào vật sắc dưới nước gây thương tích.
- Tuy không có cơ sở xác định vật gì và ai trực tiếp gây ra thương tích cho ông T1, nhưng rõ ràng ông T1 bị thương tích sau khi bị các đối tượng H, K, C1 đánh hội đồng dưới sông. Do đó các đối tượng này phải chịu trách nhiệm đối với thương tích của ông T1. Cơ quan điều tra chỉ chú trọng vào tình tiết định khung “dùng hung khí nguy hiểm” nhưng lại không xem xét tình tiết định khung “có tính chất côn đồ” là thiếu sót. Các đối tượng khai D bị T1 đánh nên các đối tượng mới đánh T1. Như vậy phải làm rõ mối quan hệ giữa H C1, K với D có quan hệ ra sau để xác định tính chất côn đồ của từng đối tượng đặc biệt là đối với Đổ Tấn K là điều tra chưa đầy đủ, dẫn đến xử lý không toàn diện vụ án.
(iii) Về phần trách nhiệm dân sự của các đối tượng K, C1, H đối với ông T1: Án sơ thẩm kết luận chưa có đủ cơ sở kết luận thương tích của anh T1 do hung khí nguy hiểm gây ra nên chưa có cơ sở xử lý về hình sự các đối tượng H, K, C1, nhưng lại buộc các đối tượng này bồi thường chung trong vụ án hình sự này là không có căn cứ pháp luật. Bỡi lẽ Trách nhiệm dân sự trong hình sự chỉ phát sinh khi có hành vi phạm tội bị tòa kết án. Đối với hành vi không xử lý được về mặt hình sự thì Cơ quan điều tra phải chuyển vụ việc cho cơ quan có thẩm quyền xử lý vi phạm hành chính và thông báo cho ông T1 biết có quyền khởi kiện tranh chấp yêu cầu bồi thường T2 hại về sức khỏe bị xâm hại ra tòa án để được giải quyết bằng một vụ án dân sự theo thủ tục chung.
